Anh trở lại một chiều cớm nắng
Nhóc kiêu sa quay mặt chẳng thèm nhìn
Bông phượng cuối cháy rực mình lần cuối
Tiếng ve nào khóc ướt một con tim
Chiều
thả từng vạt nắng mơ màng tràn lên các nhánh hoa giấy ngoài hiên,
chiều Sài Gòn có chút gì đó sôi động, nhưng vẫn đượm buồn. có khả năng Sài
Gòn không có được cái vẻ man mác, lắng sâu của mùa Thu đất Bắc, không có
các cơn heo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét