Thứ Bảy, 28 tháng 12, 2013

Thông điệp tình yêu

Dành cho những ai đang cô đơn: Tình yêu như là cánh bướm. Bạn càng muốn bắt nó, nó càng bay xa. Nhưng nếu bạn để nó bay đi, nó sẽ trở lại vào lúc bạn không còn trông chờ nữa.
Tình yêu mang đến nhiều niềm vui nhưng nó thường mang lại đau khổ, tình yêu chỉ tuyệt vời khi bạn dành cho ai xứng đáng lãnh nhận. Bạn hãy dành thời gian để chọn cho mình người phù hợp nhất. 
Dành cho những ai không còn cô đơn: Tình yêu không làm con người trở nên hoàn hảo nhưng giúp bạn tìm một người giúp bạn trở thành người tốt nhất có thể.
http://muncocsinhduc.net/nhung-dieu-can-biet-ve-benh-mun-coc-sinh-duc.html


Dành cho những ai là dân chơi: Đừng bao giờ nói "Tôi yêu em" nếu bạn không chắc. Đừng bao giờ nói về cảm xúc nếu bạn không có. Đừng bao giờ chen vào một cuộc đời chỉ với ý muốn gây đau khổ. Đừng nhìn vào mắt ai khi tất cả những điều bạn làm là giả dối. Thật tàn nhẫn khi bạn làm cho ai đó yêu nhưng bạn không đón nhận tình yêu đó... 
Dành cho những ai đã lập gia đình: Tình yêu không phải là nói: "Lỗi của em" mà là "Anh xin lỗi". Không phải "Anh ở đâu", mà là "Em đây" Không phải "Anh có khả nănglàm gì", mà "Em hiểu" Không phải "Anh muốn em là...", mà "Cám ơn vì em là..."
http://muncocsinhduc.com/cach-dieu-tri-benh-mun-coc-sinh-duc-hieu-qua-nhat.html
Dành cho những ai đã đính hôn: Thước đo của sự hòa hợp không phải là những năm tháng sống bên nhau nhưng là cả hai đã sống vì nhau như thế nào. 
Dành cho những ai thất tình: Đau đớn bao nhiêu lâu bạn muốn và để cho nó giày xéo bạn chừng nào bạn có thể. Thử thách không phải là sống sót sau cơn đau mà là bạn đã học từ đó những gì. 
Dành cho những ai còn ngây thơ: yêu thế nào: Yêu mãnh liệt nhưng đừng mù quáng, kiên định nhưng không cố chấp, sẻ chia và đừng gian trá, thông cảm và đừng đòi hỏi, biết khổ đau nhưng đừng giữ lấy nỗi buồn. 
Dành cho những ai thích chiếm hữu: Không gì đau khổ bằng nhìn người mình yêu may mắn bên người khác nhưng sẽ còn đau khổ hơn nếu thấy người mình yêu bất hạnh bên mình. 
Dành cho những ai yêu mà không dám nói: Tình yêu làm bạn đau khổ khi bạn làm cho người khác đau khổ. Nó càng làm bạn đau khổ khi do người khác gây ra. Nhưng sẽ đau khổ vô cùng nếu người bạn yêu không biết bạn nghĩ gì về họ. 
Dành cho những ai muốn níu kéo: Điều đáng buồn trong cuộc đời là khi bạn gặp một người và yêu họ, cuối cùng bạn nhận ra rằng điều đó hoàn toàn vô nghĩa và bạn phí thời gian cho một người không xứng đáng. Nếu họ đã không xứng đáng ngay bây giờ thì họ cũng sẽ như vậy vào 1 hay 10 năm sau. Hãy để họ ở lại và lên đường...
http://muncocsinhduc.net/phai-lam-gi-khi-co-trieu-chung-mun-coc-sinh-duc.html
Dành cho tất cả những người bạn của tôi: mong ước của tôi là bạn có một tình yêu chân thật, mạnh mẽ, chín chắn và không bao giờ thay đổi. 

Theo Crazy wolf/thanglongdl

Chủ Nhật, 22 tháng 12, 2013

Mẹ! Con đã về


Mẹ! Con đã về


Con đã về đây - về với những ngày xưa
Cúi đầu tạ cho bao điều tội lỗi
Không thể kể mẹ nghe những điều làm tim con nhức nhối
Chỉ biết khóc thầm- thương cho những ngây thơ
http://muncocsinhduc.net/mun-coc-o-bo-phan-sinh-duc-nu-co-nguy-hiem-nhu-the-nao.html

Thèm một bữa cơm mẹ nấu đến vô bờ
Đến nhức nhối tim gan đến chạnh lòng thổn thức
Ước được như người ta- gục vào lòng mẹ khóc
Khóc chán lại cười: Con chẳng sao đâu

Mẹ sẽ nghĩ gì khi biết con đau
Đau đến tái tê vì một người không xứng đáng?
Đau đến dại khờ muốn chôn vùi sự sống
Để chấm rứt những hờn ghen yêu hận tầm thường?
Mẹ sẽ nghĩ gì khi biết con buồn
Con để mình trượt trôi xa những điều mẹ dạy
Để đến khi muốn quay đầu trở lại
Bờ đã quá xa -thuyền con- nước lại quá đầy

Mẹ sẽ nghĩ gì khi biết con đau
Đau đến tái tê vì một người không xứng đáng
Khi đời mẹ luôn trên vai gánh nặng
Gánh nặng áo cơm gánh nặng ân tình
Mẹ chẳng có hoàng hôn chẳng có bình minh
Chỉ có ngày và đêm hi sinh và ngóng chông
Thời gian của mẹ luôn trôi đi rất vội
Có phút giây nào mẹ dừng lại để mà đau?

Nỗi buồn của con có thấm vào đâu
So với những hi sinh những tủi sầu của mẹ
Con ấu trĩ con yếu hèn đến thế
Chắc mẹ sẽ buồn- chắc lòng mẹ sẽ đau
http://muncocsinhduc.net/hinh-anh-benh-mun-coc-sinh-duc.html

Nhưng con biết rằng mẹ sẽ chẳng trách đâu
Vì mẹ yêu con yêu những dại khờ ngốc ngếch
Những ấu trĩ viển vông mẹ đều yêu hết
Chỉ tình mẹ yêu con không giả rối bao giờ

Con lại trở về đây về với những ngày xưa
Để xin sự thứ tha dù biết rằng mẹ luôn tha thứ
Để tìm cảm giác được ôm vào lòng lần nữa
Ở nơi xa kia xin mẹ hãy chờ
http://muncocsinhduc.net/huong-dan-cach-su-dung-thuoc-tri-mun-coc-sinh-duc.html

---St---

Hãy cứ đi để biết ai sẽ là người giữ mình ở lại!

http://hieubio.blogspot.com: Chúng ta tự đặt câu hỏi cho nhau, rằng bàn tay nắm lấy nhau đã không đủ chặt, sao giữ nổi bước chân nhau giữa dòng đời luôn vồn vã?

Chúng ta dành quá nhiều thời gian để chia sẻ đến sự tồn tại của mình trong dòng chảy cuộc sống của một ai đó khác. Chúng ta băn khoăn không biết nếu mình biến mất liệu rằng họ có là người cuống cuồng chạy đi tìm? Chúng ta mơ hồ hình dung ra những mối quan hệ ngang dọc, với những con người từ thân thiết đến xa xôi. Cuối cùng, chúng ta vẫn muốn biết một câu trả lời, rằng ai sẽ là người giữ mình ở lại?
http://muncocsinhduc.net/co-nhung-cach-dieu-tri-mun-coc-sinh-duc-nao.html

Đôi khi chúng ta muốn đi thật xa, muốn đến một nơi khuất lấp những bóng người thân thuộc, một nơi mà ở đó không nhận ra ta là ai. Chỉ là một khoảng trống rỗng vô thức len lỏi trong tim, một khoảng tê tái cựa mình và chúng ta nhận ra rằng mình vẫn luôn lạc lõng. Chúng ta tự huyễn hoặc mình bằng những vùng đất ảo, nơi không có ai quen biết, cảm xúc cũng vì thế mà trơ lì chai sạn.

Đôi khi chúng ta muốn vứt bỏ mọi tổn thương, hờn giận, trách móc, muốn gạt đi tất thảy những hồ nghi và những lần trở thành nỗi đau cho người khác. Chúng ta thấy cuộc sống xung quanh trở nên quá bức bối, thế giới xoay vần quá nhỏ hẹp, lại chật chội đến mức chỉ một tiếng thở dài cũng chạm đáy tim nhau. Và chúng ta mông lung nhận thấy sự cách biệt giữa người với người, cách biệt bởi một nụ cười mỉm hay một cái chớp mắt, chỉ thoắt một cái, mối quan hệ thân sơ trở nên hờ hững, đôi lúc không bằng một người dưng.
http://muncocsinhduc.net/bieu-hien-mun-coc-sinh-duc-nhu-the-nao.html


Và có đôi khi, chỉ đơn giản là một vài phút giây tĩnh tại nào đó lướt qua, chúng ta bỗng thấy mình nhẹ bẫng, giống một bong bóng xà phòng bay trên không trung, lấp lánh sắc màu nhưng cũng mỏng manh nhường ấy, chạm khẽ sẽ tan. Chúng ta tự đặt câu hỏi cho nhau, rằng bàn tay nắm lấy nhau đã không đủ chặt, sao giữ nổi bước chân nhau giữa dòng đời luôn vồn vã?

Có bao giờ chúng ta thẳng thắn với nhau chưa? Rằng chúng ta cần nhau, cần chen chân vào cuộc sống của nhau, cũng cần lắm những khoảng trống ấm áp trong một ngăn tim dù nhỏ nhoi chật hẹp. Có bao giờ chúng ta nghĩ rằng mình sẽ là người đưa tay ra níu giữ nếu một ai đó quan trọng vô tình bước ra khỏi cuộc sống của mình chưa?
http://muncocsinhduc.net/mun-coc-o-bo-phan-sinh-duc-nu.html

Chỉ là chúng ta vẫn tự giăng ra cho mình quá nhiều nỗi sợ hãi, đến mức khuất lấp cả lòng tự trọng và lòng kiêu hãnh của bản thân. Nên nhớ một điều rằng, nếu ai đó yêu thương chúng ta,  trân trọng chúng ta, người đó sẽ là người đưa tay ra níu giữ. Cuộc sống này gặp nhau tùy duyên, bên nhau bởi phận. Vậy nên hãy cứ đi để biết ai sẽ là người giữ mình ở lại!

__st__

Thứ Ba, 17 tháng 12, 2013

Chờ mùa an lành...





For myself...

Mọi cảm xúc như hòa lẫn lại với nhau. Cuối Đông cũng là lúc thời tiết thất thường nhất, năm nay, vớicả năm trước.

Lúc thì mưa tầm tã, lúc thì nắng chói chang. Ta không biết nên chuẩn bị
thứ gì cần thiết cho mình khi ra đường nữa. Đông năm nay, khác xa hơn
năm trước! Nhiều lắm...

Đông năm nay...

Ta sẽ ước điều gì nhỉ?

Có các yêu thương ta dành cho chính