Chủ Nhật, 16 tháng 2, 2014

Lãng đãng giữa ngày tất bật




Chuyện hồi sáng này giữa thành phố tất bật:

1. Ở bến xe, con nhỏ loay hoay với túi hàng khệ nệ. Ông tài xế cười toe toét: "Mặc váy ngắn vậy rồi chạy với tư thế như vậy xa hông cưng?" Cũng may là mặt mày ổng hiền lành. Chứ hông từ "cưng" của ổng làm nát mấy phút thanh thản của con nhỏ. Hông biết có phải tướng chở hàng kinh hãi quá hay sao mà nó được ổng giảm giá đặc biệt.

Bến xe nhốn nhao,

Cơm nhà mẹ






Tết năm nay con gái được về nhà mẹ ở suốt từ mồng 2 đến tận khi thôi mâm thôi đũa, cất phướn hạ nêu mới về. Thế là mẹ con, bà cháu tha hồ bày biện. Có cái chi ngon cũng lấy hết ra. Có cái chi đẹp cũng tha hồ diện.

Từ ngày xa quê, nhà mẹ đâm ra ít khách, ra ra vô vô cũng chỉ mấy người. Năm nay con gái với cả cháu về nên mẹ con bà cháu

Khi đôi ta cùng lặng lẽ






Em hỏi rằng khi em khóc, lệ ngắn lệ dài, sặc sụa trong cơn đau anh có biết nỗi đau đó tột cùng đến nhường nào không, vớianh cảm thấy thế nào khi nhìn người con gái anh luôn bảo rất yêu bị như thế. Anh thế nào hả em? Đau, đau lắm chứ, mà nỗi đau đó chẳng thể diễn tả bằng lời hay bằng nước mắt đâu em à.

Thời gian mình yêu nhau dẫu chưa đủ để gọi là dài, nhưng tình yêu đó đã mang đến cho anh

Con đường mang tên em






Em bảo anh đừng xuống luôn luôn vì xa xôi lắm, lạnh lẽo, xe cộ nguy hiểm, vớivì bây giờ mỗi lần gặp anh luôn khiến em mang một trạng thái khó ở, bức bối khi vết thương lòng vẫn con nhức nhói, anh nghe mà lặng buồn.

Đường xa, một trăm cây số chứ mấy phải không em, xa có xa đấy, nhưng chỉ cần nghĩ rằng vượt qua đoạn đường ấy, anh sẽ được gặp em, người con gái anh rất yêu, bỗng dưng khoảng

Hồi ức tuổi 17






Vừa mới năm trước đây thôi, vẫn còn ngỡ ngàng mà thổn thức trước cái tuổi 17 đầy thách thức. Thế mà sau vòng tuần hoàn 365 lần không ngừng nghỉ, trái tim ta lại một lần nữa xốn xang bước từng bước chạm đến cột mốc 18, trạm dừng định để chuẩn bị đi tiếp chuyến đò quan trọng của cuộc đời.

Hồi ức tuổi 17 sắp qua đi, chất chứa bao nhiêu là hoài niệm...

Tuổi 17, không còn là trẻ con để rong

Tôi vẫn đi tìm...!




Có các nỗi đau vẫn đang mang sự sống nằm sâu trong đáy con tim.

Có các vết thương theo thời gian cũng chẳng thể nào lành lại.

Cũng có các khát khao được vươn mình trên trời rộng, nhưng cũng có các khát khao lại chìm mình trong mảnh vụn của mong đợi vớiyêu thương!

Bước chân ngập ngừng chơi vơi trên dòng đời vội vã, ấy thế mà cứ bơ vơ chẳng chịu nhấc bước để bắt kịp với dòng đời vội

Đừng quên là mình phải hạnh phúc...






Có đôi lúc ta quên mất bản thân mình cần phải học cách chấp nhận tất cả, ngay cả khi chấp nhận một thực tại thương đau hay một quá khứ chua xót...

Chỉ cần ngồi lặng yên, cần ngắm nhìn về phía khung cửa, tự treo cho mình chiếc chuông gió mộng mơ. Ấy cũng đủ khiến cho lòng hạnh phúc, khiến cho tâm trí bớt chơi vơi theo về lối khác.

Hay chỉ là một chút ước ao nhỏ nhỏ trong cuộc sống cũng đủ

Niềm tin ai bán?




Khi chọn anh là người sau cùng, là chiếc đò cuối mà tôi bảo rằng mình phải ngồi thật lặng im để chẳng bao giờ bị lật. Tất cả niềm tin còn sót lại trong tôi, tôi đã trao cho anh dù biết rằng con đò nhỏ của anh sẽ khó khăn biết chừng nào trên con đường về bến đỗ. Nhưng tôi tin với sức mạnh của tình yêu nồng cháy nơi anh sẽ làm mọi thứ tốt đẹp đến dường nào.

Ấy vậy mà, khi tôi nhận ra sự thật,

Valentine muộn


Yêu em! Anh yêu rất nhiều! Chưa một lần anh nghĩ rằng anh có khả năng sống một ngày thiếu em, thiếu vắng nụ cười nhỏ bé mà tỏa sáng nơi em, thiếu đôi mắt tròn to đen láy mà vẫn cứ hay ngước nhìn anh thẹn thùng,... Em biết không? Mọi chuyện trước kia, dẫu biết rằng anh đã sai, anh không tốt, anh là người có lỗi trước. Thế nên, khi em nhận lời xin lỗi muộn màng ấy từ anh, em đã không tha thứ cho anh

Vài cảm nghĩ về tình yêu trên mạng




(Hình minh họa trên Internet)

“Viết cho ngày lễ tình yêu Valentine 14/2”

Cuộc đời một con người không thể thiếu tình yêu: yêu quê hương đất nước, yêu cha mẹ, bạn bè, người thân, yêu vợ (chồng), yêu thiên nhiên… Nhưng trong tất cả tình yêu ấy thì tình yêu nam nữ (thường khi nói đến tình yêu là người ta nghĩ ngay đến tình yêu nam nữ) là tình yêu mang dấu ấn sâu đậm nhất của cá nhân. Tình yêu

Viết cho một nỗi nhớ không tên




Em yêu anh nhưng anh không biết

Thư gửi anh em cất đi rồi

Tình yêu em cũng giấu đi rồi

Nhưng đôi mắt em không hề giấu nổi

Nhưng anh chưa bao giờ nhìn vào đó

Em yêu anh mà anh không biết…

Đó là các câu hát trong bài hát anh không biết mà cô bạn thân sáng tác dành tặng riêng tôi. Mối tình đầu của tôi là một bản nhạc kỳ lạ của tuổi 17, vừa nhẹ nhàng du dương vừa dạt dào, cuồn cuộn như con

Cho một ngày 14!






Nếu con người được tạo ra để sống vớitìm kiếm một nửa của mình thì tại sao có người thì quá dễ dàng, nhưng cũng có người mãi không tim thấy một nửa ấy? Dù lý do có là gì thì có lẽ người ta đã quá chú trọng một việc tìm kiếm gần như bất tận mà lãng quên các tình cảm đẹp khác đang tồn tại xung quanh...

Nụ cười của mẹ, cái nhăn mặt của cha, chút dỗi hờn, làm nũng của đứa em nhỏ hay sự cau có

Tháng Hai, mùa Xuân thế nào chị!?






Một ngày của tháng Hai. Nhận tin nhắn từ Saigon. Không nghĩ rằng tin nhắn của người quen, cứ nghĩ ai đó nhầm số máy, số mình dùng lâu nay nhiều người vẫn nhầm... Và, thật sự bản thân không nghĩ sẽ có người hỏi thăm "mùa Xuân thế nào?"...

Yes năm này không đón được mùa Xuân. Không thấy không khí Xuân, Hạ à! Mùa Xuân qua rồi, Yes không biết, Yes không ở Pleiku, có lẽ vì thế mà không thấy mùa

Hạnh phúc quanh ta




Trong cuộc sống của mỗi người, đôi khi có rất nhiều hạnh phúc rất gần quanh đây nhưng hầu như con người chưa thể cảm nhận được niềm vui ấy trong tầm tay này.

Có các niềm vui rất nhỏ bé mà con người cứ đi tìm đâu xa. Hàng ngày, mình dậy sớm, tập thể dục, tưới cây, ngắm cây cảnh, chim chóc. Rồi mỗi khi rảnh rỗi của các các bạn thanh niên trẻ thường đi rong chơi để lấy niềm vui nhưng các bạn

Trái đất tròn mà sao lòng người góc cạnh




Ngày 13/2...

Trái đất tròn mà sao lòng người góc cạnh. Mới hôm qua thôi còn coi nhau như cả thế giới vậy mà chỉ trong tích tắc, đã có khả năng nhắm mắt lạnh lùng nhìn nhau vô cảm.

Khi anh quay lưng bỏ lại cái thế giới anh từng ca ngợi còn hơn mạng sống của mình. Cô chẳng khóc, chẳng cười, chẳng tha thiết. Ừ biết rằng chẳng đáng. Ai người dối gian, đâu kẻ phũ phàng, thế thôi cô cho mình vớicho anh

Ủy khúc 9.3






For virgo…

Ta nghĩ mình đã sai khi cố quên đi một thứ gì đó đã được định nghĩa là yêu thương. Không hẳn là cố chấp. Ta biết mình thích cái cảm giác khi đợi chờ một điều gì đó, không hẳn là sự ban phát một ánh nhìn yêu thương xa xỉ. Người hiện diện trong các suy nghĩ ta như một thói quen được ta chấp nhận. Đã từng có các buổi chiều đầy nắng đưa người đến bên đời ta, giúp ta biết mình yêu

Chuyện kể ngày Valentine






Ảnh minh họa

Lúc đó tôi còn là một thực tập sinh trong một phòng khám đa khoa vớiy học cổ truyền VN ở TP Göttingen. Bà cụ tầm khoảng 65 tuổi vất vả đỡ ông chồng to béo của mình bước lên từng bậc cầu thang để vào phòng khám. Cụ ông bị tai biến mạch máu não, bước đi khó khăn vớiđầu óc ngô nghê như trẻ nhỏ. Tôi cũng khó khăn lắm mới đo được huyết áp vớimạch cho ông cụ vì ông ấy chẳng chịu ngồi

Cuộc gọi từ Saigon






"Cái cảm giác thèm nhắn tin, gọi điện cho một ai đó cứ thôi thúc, kìm nén không được thế là bung thôi!"... Giọng cười vui vẻ, sảng khoái của Hạ, của cô vang lên ở hai đầu điện thoại.

vớicô đã biết có người cũng có cảm giác giống như cô. Cái cảm giác thèm nhắn tin, gọi điện cho một ai đó ở xa xa, nghe tiếng nói ở xa xa cứ thôi thúc, khó chịu trong lòng. Khi nghe điện thoại vang lên bản nhạc

Nàng chính là người đàn bà bước ra từ tiểu thuyết

Hôm nay 14-2-2014, tôi nhận được món quà khiến tôi bất ngờ nhất trong cuộc đời mình từ vợ. Quà Valentine quá độc vớiđộc nhẹ theo nghĩa đen. Tôi thích nết cầu kỳ của vợ, nàng không bao giờ mua đại cho tôi một món quà gì, vớitất cả các món quà của vợ đều khiến tôi thích mê tơi. Tôi dùng chữ thích mê tơi có vẻ hơi trẻ con nhưng khi nhận quà vớitặng quà, tôi thích mình ở tâm thế trẻ nít, món quà sẽ